Đậm đà đĩa bánh bột lọc

Bình luận · 219 Lượt xem

Trong kí ức của mỗi người, đều có một khoảng thời gian gợi cho mình bao nỗi nhớ riêng...

 

Có nỗi nhớ để lại cho ta bao cũng bậc cảm xúc, xen lẫn niềm yêu đời. Có nỗi nhớ để lại cho ta bao nỗi rùng mình, sợ hãi như mỗi khi nhớ về cơn đại dịch Covid toàn cầu.

 

Có người thích không khí ấm áp của mùa xuân, có người thích ánh nắng chói chang của mùa hè, hay bầu trời trong xanh của mùa thu, và cái lạnh lẽo của những cơn mưa mùa đông.

 

Nhưng có lẽ với tôi, mùa dịch Covid-19 là những tháng ngày khó quên nhất. Đây cũng là khoản thời gian mỗi khi nghĩ đến, trong tôi luôn kèm theo bao nỗi khiếp sợ.

 

Bởi nó không giống như các mùa của tự nhiên, nó đến bất ngờ và mang sự nguy hiểm cho toàn nhân loại. Gọi là mùa vì thời gian dịch bệnh diễn ra dài ngày. Nó kéo theo vô vàn nỗi buồn, cùng với những hậu quả nặng nề. Nó ăn sâu vào nỗi nhớ, sự bất an của mỗi người.

 

Nhìn theo khía cạnh khác, thì trong khoảng thời gian mùa dịch, bao nhiêu câu chuyện cảm động giữa người với người đã diễn ra nơi tôi sống, toát lên bao vẻ đẹp của sự nhân văn. Nhà nhà biết chia sẻ với nhau những khó khăn, những thiếu thốn trong cuộc sống thường nhật.

 

Trước mùa dịch, vào mỗi sáng tôi có thói quen thường hay ra đầu ngõ để ngồi nhâm nhi những thức quà quê. Từ những củ khoai lang luộc bốc khói nghi ngút, hay những đĩa xôi với chén muối đậu, nhưng món ăn dân dã đậm đà quê nhà mà tôi thích nhất có lẽ là món bánh bột lọc.

 

Xã hội hiện đại, những thức ăn nhanh lên ngôi, cùng với những shipper mang sẵn tận nhà. Nhưng những thức quà quê vẫn có chỗ đứng trên thị trường, và nó vẫn giữ nguyên bản chất quê nhà của mình là sạch sẽ, thơm ngon, giá bình dân. Những thức quà ấy chỉ “cách điệu” một chút dáng vẻ bên ngoài, để theo với nhịp sống hiện đại mà thôi.

 

Trước đây, mỗi lần kết thúc khóa học rồi trở về quê, mẹ tôi thường dạy tôi làm nhiều món ăn quê nhà. Trong đó có món bánh bột lọc bọc đủ thứ. Có khi là nhân đậu xanh, có khi là nhân tôm thịt. Công đoạn làm bánh bột lọc yêu cầu người làm phải khéo tay.

 

Và cách làm bánh bột lọc cũng thật dễ dàng khi ngày nay công nghệ phát triển, chỉ cần lên mạng tìm kiếm sẽ ra hàng loạt kết quả. Những công đoạn ấy không khác cách làm bánh truyền thống bao nhiêu. Nhưng ấn tượng làm tôi nhớ mãi là cách trình bày thành phẩm sau khi bánh chín.

 

Ở quê lá chuối nhiều vô kể. Nên lá chuối dùng để gói bánh chưng, bánh dày và dùng để gói bánh bột lọc nữa. Những chiếc bánh nóng hổi nằm trong từng chiếc lá chuối xinh xinh, đặt vào chiếc nia tre, cùng chén mắm ớt tỏi chua cay mới hấp dẫn làm sao.

 

Những chiếc bánh ngày ấy theo tôi đến trường, theo mẹ ra đồng gặp lúa. Và hôm hay, những chiếc bánh bột lọc cũng có trong quang gánh của chị bán hàng rong đầu ngõ, xuất hiện trong mùa dịch Covid.

 

Khác với mọi khi, vào buổi sáng sớm, chị ấy thường mở hàng rất sớm để bán cho khách qua đường. Nhưng trong mùa dịch, những chiếc bánh của chị bán hàng rong ấy lần lượt đến với tay của những cụ già, em bé bán vé số, những hoàn cảnh thất nghiệp đông con.

 

Mỗi ngày như thế, với gánh bánh của mình, chị đã giúp đỡ được rất nhiều hoàn cảnh đáng thương. Có lẽ, niềm vui của người khác đáng giá hơn lợi nhuận thường ngày của chị. Nhìn những chiếc bánh nóng hổi được trao tay đến từng người tôi thấy dạt dào cảm xúc trước tấm lòng thơm thảo của chị.

 

Đại dịch đồng nghĩa với bao người thất nghiệp, bao ngôi nhà còn thiếu cái ăn cái mặc. Những nỗi lo toan hằn sâu vào đuôi mắt của mỗi người. Nhưng dân tộc Việt Nam là dân tộc yêu nước, dân tộc có tinh thần đoàn kết cao. Từ những ly sữa đậu nành nóng hổi, hay những bó rau, họ sẵn sàng chia sẻ cùng giúp nhau qua cơn dịch.

 

Nhâm nhi từng miếng bánh lọc nóng hổi với chút mắm đậm đà, từ khung cửa sổ, tôi ngồi nhìn con đường buồn thiu trải dài.

 

Người người qua lại chỉ hó hé từng đôi mắt dưới lớp khẩu trang dày cộm. Dáng đi vội vã, tiếng còi xe vắng dần. Bởi ai cũng chung một nỗi lo về dịch bệnh. Không tụ tập đông đúc, hay nói cười cũng là cách bảo vệ chính mình. Rồi từng người ghé mua bánh, những người nghèo hơn được cho bánh miễn phí, và thoáng chốc gánh hàng rong của chị cũng đã hết.

 

Những chiếc bánh chị làm rất ngon, không khác gì bánh quê nhà của tôi. Chiếc bánh có vị dai dai của bột, hòa lẫn với nhân tôm thịt đậm đà, kèm với hương thơm của hành lá và chén nước mắm chua cay.

 

Hương vị của những chiếc bánh bột lọc mang đầy tính nhân văn ấy, từng đĩa bánh đậm đà ấy không chỉ được tạo ra do bàn tay khéo léo của người làm bánh, mà là nó mang đầy nét đẹp của tình người trong bão dịch.

Bình luận